LINK CỦA BÀI VIẾT ĐẦY ĐỦ : https://jolla.vn/phoi-canh-la-gi/
Phối cảnh là gì? Perspective – Phối cảnh là mang lại cảm giác ba chiều cho một bức tranh. Trong nghệ thuật, nó là một hệ thống đại diện cho cách mà các đối tượng xuất hiện nhỏ hay lớn hơn; thể hiện cảm giác gần hay xa hơn. Phối cảnh hay đường tầm mắt là chìa khóa cho hầu như bất kỳ bản vẽ hoặc phác họa cũng như nhiều bức tranh hội họa. Đây là một trong những nguyên tắc cơ bản mà bạn cần phải hiểu trong nghệ thuật để tạo ra những bức phong cảnh thực tế và đáng tin cậy.
Phối cảnh là gì – trong thực tế như thế nào?
Hãy tưởng tượng lái xe dọc theo một con đường rất thẳng mở trên một đồng bằng cỏ. Con đường, hàng rào và cột điện đều giảm dần về phía một điểm xa phía trước bạn. Đó là phối cảnh một điểm.
Phối cảnh một điểm tụ là phương pháp đơn giản nhất làm cho các đối tượng có cảm giác ba chiều.
Nó thường được sử dụng cho các khung cảnh bên trong hoặc các hiệu ứng trompe l’oeil (lừa mắt). Các đối tượng phải được đặt sao cho các mặt trước song song với mặt phẳng ảnh; với các cạnh bên lùi về một điểm duy nhất.
Một ví dụ hoàn hảo là Nghiên cứu của Da Vinci về Adoration of the Magi. Khi bạn nhìn thấy nó, hãy chú ý cách tòa nhà được đặt sao cho nó hướng về phía người xem; với cầu thang và các bức tường phụ giảm dần về phía một điểm duy nhất ở giữa.
Có giống như phối cảnh tuyến tính không?
Khi chúng ta nói về bản vẽ phối cảnh, chúng ta thường có nghĩa là phối cảnh tuyến tính. Phối cảnh tuyến tính là một phương pháp hình học đại diện cho sự giảm bớt rõ ràng về quy mô khi khoảng cách từ đối tượng đến người xem tăng lên.
Mỗi bộ đường ngang có điểm biến mất riêng. Để đơn giản, các nghệ sĩ thường tập trung vào việc hiển thị chính xác một; hai hoặc ba điểm biến mất.
Việc phát minh ra phối cảnh tuyến tính trong nghệ thuật thường được cho là từ kiến trúc sư Florentine Brunelleschi. Những ý tưởng tiếp tục được phát triển và sử dụng bởi các nghệ sĩ thời Phục hưng; đặc biệt là Piero Della Francesca và Andrea Mantegna. Cuốn sách đầu tiên bao gồm một luận thuyết về Phối cảnh, “On Painting”; được xuất bản bởi Leon Battista Alberti vào năm 1436.
Phối cảnh một điểm tụ.
Trong quan điểm một điểm, các đường ngang và dọc chạy qua trường nhìn vẫn song song; vì các điểm biến mất của chúng nằm ở ‘vô cùng’, Horizontals, vuông góc với người xem; biến mất về điểm gần tâm của hình ảnh.
Phối cảnh hai điểm tụ.
Trong phối cảnh hai điểm tụ, trình xem được định vị sao cho các đối tượng (chẳng hạn như hộp hoặc tòa nhà) được xem từ một góc. Điều này tạo ra hai đường gióng ngang mà giảm dần về phía các điểm biến mất ở các cạnh ngoài của mặt phẳng ảnh; trong khi chỉ các đường thẳng đứng vẫn vuông góc.
Nó hơi phức tạp hơn, vì cả cạnh trước và sau và các cạnh bên của một vật phải được giảm dần về phía các điểm biến mất. Phối cảnh hai điểm thường được sử dụng khi vẽ các tòa nhà trong cảnh quan.
Phối cảnh ba điểm tụ.
Trong phối cảnh ba điểm tụ; người xem đang nhìn lên hoặc xuống để các trục dọc cũng hội tụ trên một điểm biến mất ở trên cùng hoặc dưới cùng của hình ảnh.
Phối cảnh không gian.
Phối cảnh không gian khí quyển không phải là phối cảnh tuyến tính. Thay vào đó, nó cố gắng sử dụng điều khiển lấy nét, tô bóng; độ tương phản và chi tiết để nhân đôi hiệu ứng hình ảnh của các đối tượng gần rõ nét và rõ ràng. Đồng thời, các đối tượng ở xa có thể ít khác biệt và bị biến mất. Được xem là luật xa gần trong không gian.
Nhận xét
Đăng nhận xét